Thứ Bảy, 13 tháng 10, 2012

CHỈ XIN TRỜI NƯỚC MẮT TRẬN MƯA GIĂNG

CHỈ XIN TRỜI NƯỚC MẮT TRẬN MƯA GIĂNG

Rồi những rong chơi tháng ngày cũng chợt hết
Tiếc nuối thời gian, cơn gió thoảng vô cùng.
Đến với đời bắt đầu từ tiếng khóc
Rời cõi đời, tiếng khóc mọi người theo...

Và như thế ta trở thành con nợ
Trả một đời dư nợ cứ chồng lên.
Nợ tình yêu, nợ niềm tin chưa đáp
Nợ thù hằn bởi tính vốn thẳng ngay!
(Những thù hằn thật ra chẳng mong muốn
Biết làm sao ta đã nợ ơn đời!).

Những tháng ngày rong chơi mê mải,
Những toan tính chắp nhặt chuyện áo cơm.
Những guồng quay chẳng bao giờ ngừng nghỉ
Cuốn vào trong, cơn lốc xoáy cuộc đời.

Chợt một hôm rảnh rang ngồi bấm đốt
Những ngắn dài ta tính mải chẳng hề xong.
Những món nợ xếp hàng những cấp số
Tìm lược gương, tóc bạc đã đa phần.

Có lẽ thế chẳng bao giờ trả nỗi
Nghĩa nhân ơi, ta nợ suốt cuộc đời.
Mai trở về xin người cứ ghi nợ
Phía trời xa ta trả tiếp, đừng buồn.
Và đừng khóc để cho hồn vương vấn
Chỉ xin Trời nước mắt trận mưa giăng!

Ta xin em nụ cười vô tư lự
Để làm quà thương nhớ gởi miền xa.
Em đừng ngại những mỉa mai, thắc mắc
Nước mắt Trời xoá sạch chẳng còn đâu.

Đến với đời bắt đầu từ tiếng khóc
Ta lìa đời, xin đừng khóc, người ơi!
                                       Từ Dạ Linh
Địa chỉ: Toà soạn Báo Kon Tum

Thứ Tư, 3 tháng 10, 2012

NGẪU HỨNG CHIỀU

NGẪU HỨNG CHIỀU

Những cuộc điện thoại những câu nói vô tình trong kỷ nguyên tốc độ
Những giả những chân đồng dạng ở miền xa.
Định hình những tiếng cười, định hình những buồn vui
Ta ngồi nhấm nhẵn bóng mình.

Rồi một chiều em đến mang nụ cười định vị, câu nói định vị
Những yêu thương sau mấy lớp tích phân
Bài toán rối mù
Ngoài trời mưa, mưa.
Ta loay hoay biết đâu là đáp số
Chợt mây bay, chợt gió thổi vô tình…

Những cuộc điện thoại, những lời nói buâng quơ
Chiều nay bỗng nhiên rủ nhau đến.
Đã định vị chưa, ngồn ngộn thông tin
Loay hoay
Loay hoay
Loay hoay.
Những gương mặt, những người những ngợm
Chiều dần trôi
Chiều trôi.
                                              Từ Dạ Linh

Thứ Năm, 12 tháng 4, 2012

NÓI VỚI MỴ CHÂU

NÓI VỚI MỴ CHÂU

Em đã mơ giấc mơ lông Ngỗng
Đem tình yêu đánh cược mộng bá vương.
Thành quách đổ và tình yêu vụt mất
Mỵ Châu ơi
Trắng trời lông Ngỗng bay...

Sao giải oan
Tình yêu chẳng có tội!?
Nỗi đau này giếng Ngọc tỏ lòng nhau.
Mỵ Châu ơi, vết gươm đời đã chém
Yên lòng đi
Mặc kệ chuyện được thua.

Em đã mơ giấc mơ màu trắng
Cả một trời lông Ngỗng nhẹ nhàng trôi.
Tình yêu ấy chẳng bao giờ có tội
Bao ngai vàng thành quách đổi được chăng?

Tôi nghe kể một giấc mơ màu trắng
Chuyện ngàn xưa
Thao thiết gọi tên người.
                            Từ Dạ Linh

Thứ Sáu, 30 tháng 3, 2012

NGẪU HỨNG THÁNG BA

NGẪU HỨNG THÁNG BA

“Em về mặc áo cho tình”
Mùa đang xanh lá
Trúc xinh đầu làng.
Ngẩn ngơ tôi kẻ đa mang
Nhà bên có đám rước nàng vu quy.

Chuyện rằng từ dạo người đi,
Có anh hàng xóm lầm lì vào ra.
Hàng dâm bụt chẳng đơm hoa,
Vu vơ chợt dứt câu ca dạm lời...

Em về mùa cũ lý lơi
Lửa lòng chưa tắt
Đừng cời tro than.
Ngu ngơ tôi dệt mộng vàng
Đa mang
Tôi hái đa mang buộc vào.

Tháng Ba gió cứ xôn xao
Nàng Bân rét ngọt mặc vào tơ duyên.
Và em lung liếng mắt huyền
Và tôi lòng chợt liêng biêng mộng đời.  
                              Từ Dạ Linh

Thứ Tư, 15 tháng 2, 2012

VALENTINE CHO EM

        VALENTINE CHO EM
                        
Câu yêu thương người chưa kịp nói,
Tình đã lên mơn mởn mùa Xuân.
Mắt môi ơi nói chi điều lung liếng,
Ngào ngạt hương
Phía bảng lảng ta say.

Trời màu gì mà mắt em long lanh thế
Môi em hồng hoa nào thắm đỏ hơn?
Ta lớ ngớ hôn màu trời trong suốt
Em mỉm cười
Lãng đãng một miền yêu.

Xuân ơi Xuân, Xuân nói gì đi chứ
Gió bông lơn
Bồng bềnh tóc nào bay?
Ta nghiêng ngả khoảng trời yêu ngập nắng
Mắt em cười
Cứ thế
Ta về đâu?

Valentine
Tim rộn lời va-linh-tinh
Em ơi em
Sao nỡ để mình ta?
                      Từ Dạ Linh

Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2012

VALENTINE CHO EM

VALENTINE CHO EM

Câu yêu thương người chưa kịp nói,
Tình đã lên mơn mởn mùa Xuân.
Mắt môi ơi nói chi điều lung liếng,
Ngào ngạt hương
Phía bảng lảng ta say.

Trời màu gì mà mắt em long lanh thế
Môi em hồng hoa nào thắm đỏ hơn?
Ta lớ ngớ hôn màu trời trong suốt
Em mỉm cười
Lãng đãng một miền yêu.

Xuân ơi Xuân, Xuân nói gì đi chứ
Gió bông lơn
Bồng bềnh tóc nào bay?
Ta nghiêng ngả khoảng trời yêu ngập nắng
Mắt em cười
Cứ thế
Ta về đâu?

Valentine
Tim rộn lời va-linh-tinh
Em ơi em
Sao nỡ để mình ta?
                      Từ Dạ Linh

Thứ Ba, 31 tháng 1, 2012

THẢ DIỀU

THẢ DIỀU

Mượn trò chơi thuở nhỏ,
Thả khát vọng lên trời.
Buộc sợi dây nối đất,
Cánh diều cứ chơi vơi.

Cơn gió nào lả lơi
Chao nghiêng con diều nhỏ.
Ôi hay, trời nổi gió
Dây đứt, diều ta rơi.

Ta đâu còn bé dại,
Đâm ra nghĩ vẩn vơ.
Cuộc đời như cuốn vở
Lật hoài chẳng hết trang.

Một mình ta lang thang
Giữa vùng đồi lộng gió
Cuộn dây diều ta thả
Nối đất trời vu vơ…
                   Từ Dạ Linh

Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2012

THƠ CHO NGÀY CUỐI NĂM

THƠ CHO NGÀY CUỐI NĂM

Dọn đi những gì bụi bặm
Lau sạch những cái loằng ngoằng
Sếp xếp mọi thứ ngăn nắp
Đón mừng một mùa Xuân sang!

Cả năm vòng quay tất bật
Rảnh rang một ngày cuối Đông
Chỉ còn vài khắc Xuân đến
Xoắn tay ta dọn dẹp nhà.

Trên tường hai cuốn lịch treo
Bên này là tờ lịch cuối
Phía kia một lock lịch đầy
Thoáng nhìn chợt mỉm môi cười...

Ngoài kia đầy trời nắng ấm
Ngoài kia rộn rịp phố xá
Lại qua trao đổi bán mua
Dòng đời cứ thế cuộn trôi.

Chỉ còn vài khắc Xuân đến
Dọn dẹp nhà cửa tinh tươm
Ngơi tay vài phút đếm ngược
Nhành mai trước cửa trổ bông.

Ngày mai có điều gì mới
Mai vàng nảy lộc đong đưa
Hương thơm gởi vào gió thoảng
Sắc hoà màu nắng dâng Xuân!

Đón chào một mùa Xuân mới
Nỗi niềm rạo rực riêng chung
Thơ phú vài câu qua quýt
Thay mồi nhắm rượu ta say.

                           Từ Dạ Linh

Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2012

CHO NGÀY ĐẦU NĂM

CHO NGÀY ĐẦU NĂM

Phía bên này là những ngày đang mới,
Những tinh khôi mong đợi rỡ ràng.
Chẳng đếm được những phúc phần tươi mới,
Ngạt ngào hoa phơi phới sắc trời Xuân...

Thôi thế nhé, tạm biệt em ngày cũ
Khép lại thôi, chuỗi ký ức xếp vào ngăn.
Ngăn buồn, ngăn vui, ngăn bâng khuâng dĩ vãng
Lộng lẫy ngăn luyến ái nụ cười xinh.

Thôi thế nhé, chia tay tháng ngày cũ
Dấu thời gian vó ngựa lại lưu hồi.
Điểm bắt đầu vòng quay năm tháng,
Phía trời xa ngong ngóng những mùa xa.

Kìa phố xá thêm những lần rộn rịp
Những đường hoa, những ánh mắt nụ cười.
Em ngang phố nở hoa xuân lung liếng
Ta mơ thành cánh bướm giữa đài hoa.

Phía bên này là những ngày đang mới
Lại một mùa mong đợi rỡ ràng Xuân.
                               Từ Dạ Linh

Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2012

CHO NHỮNG TẤM LÒNG

CHO NHỮNG TẤM LÒNG
       (tặng anh Tuấn, anh Tiến và những anh chỉ tham gia dự án Cơm có thịt)

Ừ thì nợ ngọt đắng những món nợ,
Đi và thấy những bể khổ luân hồi.
Đời rất rộng, đường chân trời xa lắm
Nắm tay nhau sưởi ấm những tấm lòng...

Ừ thì nợ những món nợ tiền kiếp,
Sống trên đời ta đã vay nghĩa nhân.
Bàn tay bé, vạn bàn tay kết lại
Một bầu trời nhân ái nở đầy hoa.

Ù thì nợ nhưng sao lòng ấm lạ,
Nhỏ nhoi ơi, vững chãi bước chân vào.
Dẫu phía trước đường chân trời xa lắm
Vạn tình thương rực rỡ hoá mặt trời.
                         Từ Dạ Linh