Thứ Ba, 26 tháng 4, 2011

LẨN THẨN ĐỜI

          LẨN THẨN ĐỜI

Đem lẩn thẩn chứa đầy trong ký ức,
Mở ngày ra hũ rượu say bét nhè.
Những thù hận những hiềm khích ma mị
Đẩy ta đi trong lạc lỏng hồng trần.

Ngày dần trôi có bao điều muốn nói,
Những lo toan nuốt chửng bóng thời gian.
Buổi cuối ngày có người ôm tiếc nuối,
Kìa màn đêm phủ kín giấc mơ đời…

Trần thế vậy cứ vay vay trả trả
Cứ chực chờ thù hận rót vào nhau
Cứ sân si đếm đo điều được mất
Cát bụi đời phủ phục cát bụi ta.

Đem lẩn thẩn chứa đầy ngăn ký ức,
Ngày dần trôi mặc cả những kiếp người.
Câu kinh kệ vạn năm chưa cứu nổi
Những sân-si-hỷ-nộ chốn trần gian.
                                        Từ Dạ Linh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét