NGHĨA TRANG CHIỀU
(Viết tại Nghĩa trang xã Bình Tú)
Dấu chân hằn giữa muôn trùng cát bỏng
Nghe trăm năm dan díu những ngàn năm
Nghĩa trang chiều khói nhang vờn bảng lảng
Nhỏ nhoi ơi, hạnh ngộ những kiếp người!
Biển ngoài kia vẫn rầm rì sóng vỗ,
Dã tràng ơi, xe cát những đền đài.
Sống chẳng thể chia nhau cơm áo
Để bây giờ san sớt chút trầm hương.
Cõi dương trần cứ phân chia cao thấp,
Tụ về đây đời cũng vẫn thấp cao.
Nào phải vậy chốn hồng trần sắp đặt,
Cát bụi này ôm ấp những hình hài...
Nghĩa trang chiều khói nhang vờn lãng đãng
Bao linh hồn nghe sóng biển hát ca.
Hàng dương nhỏ, gió ơi lay thật khẽ
Cho ta nghe câu chuyện những ngàn năm.
Nghĩa trang chiều âm dương như đồng vọng
Cát bụi ơi, chất chứa chút hồn ta.
Cho ta về nghe chiều buông lãng đãng
Cho ta nghe cỏ hát khúc ân tình!
Ta đứng đây giữa hai chiều hội tụ
Hồng trần ơi, gởi tạm xác thân này.
Từ Dạ Linh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét