VU VƠ GIỌNG QUẢNG
Tôi tự hào được nói giọng Quảng,
Giọng ồ ồ chẳng giống nơi đâu.
Người ta bảo ăn sóng nói gió,
Thì là đây giọng Quảng chúng tôi.
Người Quảng Nam cái gì cũng cãi,
Cãi cho ra cái lý, cái tình.
Lưỡi chẳng quen nói câu xu nịnh,
Lòng thẳng ngay sống rất thuỷ chung.
Đất Quảng Nam khô cằn, sỏi đá
Bữa cơm ăn ít cá nhiều rau.
Khách đến nhà nói cười hể hả,
Đời nghĩa nhân chẳng thiếu bao giờ.
Chiều xa xứ nhớ về đất Quảng
Nhớ câu hò thấm đẫm lòng quê.
Một mình tôi ê a giọng Quảng,
Tôi mỉm cười
Tôi thương quá tôi ơi!
Từ Dạ Linh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét