Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2018

KHÔNG ĐỀ CHO MÙA ĐÔNG

KHÔNG ĐỀ CHO MÙA ĐÔNG

Chạm vào Đông một tý
Đã co ro lạnh rồi
Sao lời xưa ta nói
Vẫn nồng ấm bờ môi...

Đã trăm ngàn câu hỏi
Qua muôn trùng lối yêu
Đường quanh co vạn nẻo
Trái tim thốt bao điều.

Ừ thì sông cô liêu
Cả một đời trôi chảy
Phù sa cho bờ bãi
Ngút ngàn những nương dâu.

Đừng hỏi sông về đâu
Biển muôn trùng xa lắc
Cả một đời góp nhặt
Có khi nước đổi dòng.

Hết đục rồi lại trong
Sông muôn đời vẫn thế
Để khi về với bể
Đại dương xanh thắm màu.

Chiều nay mắt người nâu
Có điều gì muốn nói
Cất giùm ta câu hỏi
Lắng nghe sóng trả lời.
Từ Dạ Linh

Thứ Hai, 31 tháng 10, 2016

NGƯỜI VỀ GIẶT ÁO CHO SÔNG


NGƯỜI VỀ GIẶT ÁO CHO SÔNG

Thôi đừng giặt áo cho sông
Mùa này lạnh giá
Đắng lòng nông sâu.
Sầu đông nở hoa sầu đâu
Người về
Sắc có tím màu ngõ quê.

Thôi đừng gieo những bùa mê
Ngải xưa còn đó
Lời thề mồ côi.
Cuôc tình giờ đã thôi nôi
Câu hò điệu lý
Í ôi duyên chàng…

Ơ kìa con sáo sang ngang
Người sang bến mới
Đò giang khẳm đò.
Sông sâu đã có kẻ dò
Ta thương người đợi
Câu hò mùa Đông.

Thôi đừng giặt áo cho sông
Giặt sao cho sạch nỗi lòng nông sâu.
Người ta hát lý thương nhau
Ta ngồi vá víu
Nát nhàu tình tang!
                           Từ Dạ Linh

CHO HUẾ NGÀY CHỚM ĐÔNG


CHO HUẾ NGÀY CHỚM ĐÔNG

Ta mượn gió va vào lá rất khẽ
Tiếng mùa rung mịn mịn vỡ lòng đêm
Và như thế mùa Đông chợt đến sớm
Áo len kia yểu điệu dáng tôn huyền…

Và khăn voan ngày xưa em quàng cổ
Cứ thôi miên đôi mắt kẻ si tình
Chiều bỗng vắng
Chiều em không đến lớp
Lớp thầy giảng
Ô cửa nhỏ đi tìm.

Ta đâu biết mình trở thành thi sĩ
Từ cái nhìn e ấp thuở mộng mơ
Giọng nói Huế ôi sao mà ngọt rứa
Răng rứa tề
Ta hỏi cả dòng Hương.

Rồi mộng mơ đêm Đông bên ga vắng
Mấy chàng trai ngọng nghịu hát nghêu ngao
Tiễn mùa đi mà ta nào hay biết
Những vô tình khiến ngày tháng vèo trôi.

Câu thơ viết lại vô tình gởi gió
Cây bàng già vết tích dày lên.
Đêm nằm mơ mắt tôn huyền chợt thấy
Sẽ mỉm cười thèn thẹn giả vờ không.

Ta mượn gió va vào lá rất khẽ
Tiếng mùa rung nhỏ nhẹ vỡ lòng đêm.
Đông chợt đến răng mà nhớ kinh rứa
Huế thương yêu ngày ấy chợt quay về!
                                 Từ Dạ Linh

BÀI THƠ CHO PHỐ


BÀI THƠ CHO PHỐ

Phố chợt buồn
hôm nay người đi vắng
nên miên man
tìm lại nét chân quê.
Phố lang bang gặp đồng gặp bãi
Dòng sông xưa con nước đổi thay dòng.

Có ai hỏi
bên bồi nhắc bên lở
Hỏi thời gian những cuối những đầu.
Nước trong quá
tôm cá lặn đi mất
hay môi trường đậm đặc xianua.
Là cá chết
là thôi
là không sống.

Chiều lên phố
phố lên đồng ai biết
Những nhập nhằng được mất
lẫn vào nhau.
Ta chỉ biết lòng ta buồn nhiều lắm
Ngày thôi trôi bóng tối phủ lên làng.

Ta lặng lẽ
quay về nơi tiền định
Nào có hay phố
thị cũng lên đèn
Những nhấp nháy
ô hay xanh cùng đỏ
Sao phố buồn
phố xá bỏ rong chơi
Phố cợt buồn sang đêm
phố buồn thật.
                                    Từ Dạ Linh

Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2016

MẸ TA

                 MẸ TA

Mẹ ta chăm bón cánh đồng
Giấc mơ hóa những mây hồng rong chơi
Để rồi mây trắng mồ côi
Trở về tìm mẹ
Bến đời quạnh hiu.

Ai đem khói đốt đồng chiều
Lòng rưng rưng gọi
Mẹ yêu về trời!

Nơi ấy mẹ vẫn ru hời
Mây hồng mây trắng à ơi ngoan hiền.
Mẹ ta mơ giấc mơ tiên
Chỉ mong gánh hết muộn phiền cháu con.

Ta còn cuối bể đầu non
Biết đâu thân mẹ mỏi mòn đợi mong.
Mẹ ta mơ những cánh đồng
Những mùa lúa chín đơm bông cho đời.

Mẹ ngồi nhổ cỏ vườn sau
Nghe mùa rụng xuống trong màu tóc mây!

                             Từ Dạ Linh

Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2013

ĐÁ KHÓC

GỬI EM TỪ VÙNG TÂM BÃO

Gửi em muôn ngàn thương nhớ,
Giữa ngày biển động bão tình.
Tim anh- vùng tâm bão nổi
Bình yên giữ một bóng hình.

Đôi lúc ngợp trời sóng mắt
Anh say, say lắm bão em!
Ngu ngơ đôi lời anh nói,
Sóng tràn  ngập lối hư vô...

Ôi sao ánh nhìn lung liếng
Nụ cười xao xuyến ngợp hồn.
Từ đấy một trời gió giật
Bão tình siêu cấp nổi lên.

Chuyện xưa, bây giờ kể lại
Ký ức bão nổi lại về.
Gửi em từ vùng tâm bão
Yêu thương vẫn vẹn chữ tình!
                       Từ Dạ Linh

GỬI EM TỪ VÙNG TÂM BÃO

GỬI EM TỪ VÙNG TÂM BÃO

Gửi em muôn ngàn thương nhớ,
Giữa ngày biển động bão tình.
Tim anh- vùng tâm bão nổi
Bình yên giữ một bóng hình.

Đôi lúc ngợp trời sóng mắt
Anh say, say lắm bão em!
Ngu ngơ đôi lời anh nói,
Sóng tràn  ngập lối hư vô...

Ôi sao ánh nhìn lung liếng
Nụ cười xao xuyến ngợp hồn.
Từ đấy một trời gió giật
Bão tình siêu cấp nổi lên.

Chuyện xưa, bây giờ kể lại
Ký ức bão nổi lại về.
Gửi em từ vùng tâm bão
Yêu thương vẫn vẹn chữ tình!
                       Từ Dạ Linh